Chương 25: Đã mang lấy nghiệp vào thân cũng đừng trách lẫn trời gần trời xa Anh Hùng Lĩnh Nam Yên Tử Cư Sĩ Trần Đại Sỹ - Đọc sách truyện hay online miễn phí Làm tình với chị vợ sướng hơn cả vợ – Truyện 18+. Admin 05/08/2013 Phim 18+, Truyện 18+ Không có phản hồi. – Bà chị cho phép tôi mở nút áo nghe? Chị Tuyết sẳn giọng trả lời: – Ông có toàn quyền thì xin phép làm gì, bày đặt …. Tôi từ từ mở nút áo dài của chị Danh Sách Chương. Chương 1: Hội thi vẽ tranh. Chương 2: Vừa nhìn chính là không phải loại tốt lành gì. Chương 3: Mơ loạn. Chương 4: Cháu chào chú. Chương 5: Tiểu Thường Lê. Chương 6: Ở lại. Chương 7: Yêu một người không trở về nhà. Chương 8: Bị gọi phụ huynh. Cá nheo ( ca nheo ) – cá nheo sông. Cá nheo (tên khoa học: Siluridae) thuộc họ cá da trơn sinh sống ở môi trường nước ngọt nên còn gọi là cá nheo sông. Phân bố rộng khắp trên thế giới. Tại Việt Nam, chúng có mặt trên các sông lớn ở cả miền Bắc và miền Nam. Cá có kích Cách làm mồi câu cá nheo bằng ruột cá. Hầu hết mọi gia đình làm cá đều bỏ đi phần ruột cá, một phần là làm ѕạch lâu một phần là độ béo quá cao khi nấu nướng ѕẽ gâу ngấу. Vì thế các bạn có thể tận dụng nguуên liệu nàу để mang đi làm mồi câu cá nheo hoU3. Chương 38. Chân tướng ngày đó “Hừ, ngày đó thật đúng là tiện nghi cho mày.” Tưởng thiếu nhắc tới chuyện này liền thấy cay cú, cơ hội ngày đó là tốt thế nào a, ngẫm lại bộ dáng thằng nhóc kiêu ngạo này bị một đám đàn ông cao to cưỡi ở dưới thân, hắn liền cảm thấy thống khoái, đáng tiếc a đáng tiếc, Tưởng thiếu trừng mắt liếc Hạ Đan một cái, kế hoạch chu toàn bí mật như vậy lại bị nha đầu giảo hoạt kia làm hỏng. “Nga? Nói như vậy thật sự là anh làm?” Lý Hiên nheo mắt lại, tiếp tục truy vấn, “Sợ rằng không chỉ là đánh thuốc mê đơn giản như vậy đi.” “Ha ha.” Tưởng thiếu cũng cười càn rỡ, ánh mắt nhìn Lý Hiên như đang nhìn rác rưởi, “Bây giờ mày còn có tư cách đứng ở đây nói chuyện cùng tao thì nên cám ơn trời đất đi.” Hắn dừng lại trong chốc lát, lại không cam lòng nắm chặt nắm tay “Tao với mày còn chưa tính sổ xong đâu, liền đã cho là tao sẽ buông tha cho mày dễ như vậy!” Ngày đó ở Dạ Sắc, Thái Tử gia hào hoa phong nhã của thành phố S Tưởng thiếu, thế nhưng bị một người xa lạ dẫm lên gốc rễ vận mệnh, bị người uy hiếp, chuyện nhục nhã như vậy há có thể cứ thế liền quên đi! Tưởng Thế Lỗi lại liếc mắt một cái nhìn Hạ Đan lúc này đang cúi đầu không biết nghĩ cái gì, ngữ khí vẫn cuồng ngạo như trước, “Hạ Đan, mặc kệ người nọ là ai, em giúp được lần này, không bảo vệ được lần sau. Đừng quên, nếu cô biết em vì một thằng nhóc hỗn láo như vậy làm ra cái loại chuyện này thì sẽ có hậu quả thế nào!” Nghe được một câu cuối cùng kia, Hạ Đan liền giật mình thân thể nhất thời cứng đờ, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi. Tỏ vẻ miệng lưỡi cực nhanh, Tưởng thiếu tựa hồ thoải mái hơn chút, hừ lạnh một tiếng, kéo cửa ra ngoài. Trong phòng nghỉ màu đỏ thẫm, chỉ còn lại Lý Hiên cùng Hạ Đan còn đứng ở đó, ai cũng không mở miệng trước. “Học trưởng…” Nửa ngày sau, Hạ Đan rốt cục ngẩng đầu lên, gọi một tiếng rồi lại trầm mặc. Lý Hiên đứng ở đó, lẳng lặng chờ câu tiếp theo của Hạ Đan. “Học trưởng, là em lừa anh, buổi tối hôm đó, là em gặp phải anh họ… Hắn sắp xếp… Vốn em chỉ muốn cứu anh về, không nghĩ tới…” Nói tới đây, Hạ Đan tạm dừng một chút, mím mím môi, nhìn thoáng qua Lý Hiên vẫn đang thờ ơ, tiếp tục nói, “Anh rõ ràng vẫn biết, em thích anh, vẫn luôn thích anh, nhưng mặc kệ em có cố gắng thế nào, trong lòng anh căn bản là không có em, hôm đó, em cũng chỉ là muốn cược một phen…” Hạ Đan nói xong, đột nhiên khóc nức nở đứng lên. Bộ dáng vừa lôi vừa kéo kia, hiển nhiên có chút điềm đạm đáng yêu. Lý Hiên sắc mặt không thay đổi chờ Hạ Đan bình tĩnh lại, mới chậm rãi nói “Cho nên, cô liền dứt khoát tương kế tựu kế sao? Hừ, tôi đoán là cô còn cho tôi ăn thứ khác nữa. Ha ha, Hạ Đan, tôi thật đúng là xem thường cô.” Ngày ấy vừa thấy Hạ Đan trốn ở trong nhà vệ sinh, nhìn dấu vết xanh xanh tím tím trên người cô ta, Lý Hiên liền thấy hồ đồ. Vốn đầu óc đã nặng nề quay cuồng, hơn nữa khi đó anh cũng không hoài nghi Hạ Đan. Bị vây trong tâm lý áy náy cùng phức tạp, anh cảm thấy chính mình cần phải phụ trách. Không biết, một khác kia, anh cảm thấy trời sắp sập xuống rồi. Tới tới lui lui không ngừng cọ rửa thân thể của mình, anh cảm thấy bản thân tràn ngập tội ác, chưa bao giờ anh từng cảm thấy vô lực như vậy. Nhưng tỉnh táo lại, anh vẫn là mẫn cảm thấy được sự không thích hợp. Không nghĩ tới a, Hạ Đan thật đúng là thủ đoạn. Vì anh, cũng dám hi sinh chính mình. Ha ha, anh thật đúng là không cảm giác được, Hạ Đan lại đối với anh có sự chiếm hữu mãnh liệt như vậy. Bất quá, hiện tại anh đối với Hạ Đan chỉ là sự chán ghét. Loại phụ nữ này, có lẽ là thật sự rất thích anh, nhưng tâm cơ lớn mật như thế, Quân Quân nhà anh làm sao có thể là đối thủ của cô ta. Mặc kệ như thế nào, nếu sự tình đã rõ ràng, Lý Hiên chỉ hy vọng dao sắc chặt đay rối, “Hạ Đan, một khi đã như vậy, tôi cũng chỉ chịu trách nhiệm với cô đến đây thôi.” Lý Hiên đưa lưng về phía Hạ Đan, đi ra phía cửa, đi hai bước lại dừng lại nói “Về sau, chúng ta ít gặp mặt chút đi.” “Học trưởng! Anh hãy nghe em nói!” Hạ Đan rốt cục hốt hoảng, kéo lấy cánh tay Lý Hiên, “Em chỉ là vì rất thích anh, chẳng lẽ thế là sai sao? Vì cái gì?! Vì cái gì anh lại không thể thử thích em chứ… Thích một người là sai sao… Là sai sao…” Hạ Đan nói xong, bắt đầu như phát điên mà lẩm bẩm, nước mắt tuôn rơi, bộ dáng chật vật kia, thế nào còn có sự tao nhã thong dong như trong sàn nhảy. Lý Hiên nhẹ nhàng lắc đầu, nhìn Hạ Đan có chút không khống chế được trước mắt, nói “Thích một người không có gì sai, nhưng bắt ép chính người mà cô thích thì là sai rồi. Hạ Đan, tôi biết cô là một người rất ưu tú, tôi như vậy… Không đáng để cho cô làm như vậy. Về sau… đừng ngớ ngẩn như vậy nữa.” Cảm giác được giọng nói của mình hòa hoãn, Lý Hiên quay đầu mở cửa, không nhìn Hạ Đan, có lẽ không có chuyện này, Hạ Đan vẫn là một người là anh nguyện ý làm bạn cùng cô ta. Nhưng là tình làm người khác bị thương a. Anh biết, lúc này không thể cho người khác hi vọng. Đi ra khỏi tòa nhà, gió lạnh thổi qua trước mặt, Lý Hiên lôi kéo âu phục, hiện tại anh bức thiết muốn gặp Quân Quân. Gần hai tháng nay, mỗi lần anh nhìn thấy Quân Quân đều là tâm tình phức tạp, rất muốn gặp, lại sợ nhìn thấy. Nhưng hiện tại, rốt cục anh cũng có thể thoải mái, hảo hảo gặp Quân Quân một lần. Lấy di động ra, vừa định ấn quay số nhanh số của Quân Quân, màn hình liền hiện lên dãy số làm cho anh biến sắc. Chương 37. Lý Hiên ép buộc Tầng cao nhất của một câu lạc bộ nằm ở trung tâm thành phố S, phòng khiêu vũ bình thường luôn tĩnh lặng, giờ phút này đèn đuốc sáng trưng, không khí rất náo nhiệt. Trong một mảnh y hương này, Hạ Đan mặc một thân váy dài màu trắng cổ chữ V khoét sâu, tươi cười ngọt ngào lại có vẻ phá lệ tươi mát thoát tục. Càng làm cho người ta thêm hâm mộ là đứng ở bên người cô ta lại là Lý Hiên ngọc thụ lâm phong, tuy rằng môi mỏng khẽ mím, khuôn mặt đạm mạc, nhưng một thân âu phục màu trắng kia, lại làm cho anh bình thường vẫn luôn lạnh lùng thêm một phần ôn nhuận tuấn dật. Qua một vài vũ điệu nhẹ nhàng tao nhã, cặp đôi màu trắng Hạ Đan cùng Lý Hiên rất nhanh trở thành tiêu điểm chú ý của mọi người. Tả Mục cầm ly rượu đứng ở một góc, đồng tử hơi co lại, nhìn chăm chú vào đôi giai nhân trong sàn nhảy, nhìn nhìn, khóe môi Tả Mục câu lên, độ cong càng ngày càng lớn. Ha ha, Lý Hiên này còn có chút thú vị. Di động trong túi đột nhiên rung lên, Tả Mục lấy điện thoại ra nghe. Trong phòng khiêu vũ, Lý Hiên có chút không kiên nhẫn, cũng may Tả Mục ở một góc rốt cục cũng ra hiệu cho anh. Nhảy xong một khúc, Lý Hiên thì thầm hai câu với Hạ Đan, hai người rời khỏi sàn nhảy. Rất nhanh, hai người liền đi đến bên người Tả Mục. Có người phục vụ cung kính kéo cửa lớn, đoàn người rất nhanh đi vào một phòng riêng cổ kính. “Tưởng thiếu, để cậu đợi lâu rồi.” Cửa được đẩy ra, Tả Mục đi ở phía trước liền cười chào hỏi với người ở bên trong. Động tác của Hạ Đan hơi cứng lại một chút, Lý Hiên nhíu mi nói “Làm sao vậy?” “Không, không có gì.” Hạ Đan lắc đầu, Lý Hiên nhìn cô ta một cái, sải bước đi vào. Hạ Đan cắn cắn môi cũng theo vào, trong lòng nghĩ sao lại trùng hợp như vậy. “Vị này là trợ thủ đắc lực của tôi, Lý Hiên.” Tả Mục rất phối hợp giới thiệu, khi Tưởng thiếu nhìn thấy Lý Hiên thì sắc mặt hơi cứng lại một chút, bất quá người bên ngoài căn bản là không chú ý tới. “Từ lâu đã nghe danh Tưởng thiếu.” Lý Hiên khách sáo nói với Tưởng thiếu. Tưởng thiếu cũng là lười biếng tựa vào sô pha, lười biếng nhìn anh, không có chút bộ dáng muốn đáp lại. Lý Hiên cũng không thèm để ý, đem Hạ Đan trốn phía sau mình kéo đến phía trước, “Vị này là bạn gái của tôi, Hạ Đan.” Một câu này làm cho những người không biết gì khác trong phòng đều sửng sốt. Thằng nhóc mới đến này giới thiệu bạn gái của hắn cho Tưởng thiếu biết là có ý gì? Chẳng lẽ là muốn lấy lòng Tưởng thiếu? Người bình tĩnh nhất ở đây chắc chỉ có Tả Mục, Lý Hiên giới thiệu xong cũng không nói gì khác nữa. Hạ Đan ngượng ngùng đứng ở kia, cảm thấy rất nhiều người trong phòng không có ý tốt đánh giá nhìn mình, những tầm mắt chăm chú kia làm cho Hạ Đan cảm giác có chút nhục nhã, nhưng lúc này cô ta tức giận không phải vì Lý Hiên, mà là vì vị Tưởng thiếu trước mắt này! Chỉ có Tưởng thiếu yên lặng nhìn Hạ Đan, đồng tử khẽ nhếch, ai yo cô nãi nãi của tôi, “Hạ Đan?! Sao em lại ở đây?” “Anh họ, thật là khéo a.” Hạ Đan ghét bỏ nhìn thiếu niên nằm trong lòng Tưởng thiếu, phun ra lời nói lạnh như băng. Tưởng thiếu chột dạ sờ sờ mũi, vị này là hòn ngọc quý trên tay nhà cô hắn, cũng không phải đèn cạn dầu. Lần trước chính là vì cô ta có một chân, mới làm hỏng kế hoạch của mình. Bất quá nha đầu này sao lại cùng đến với Lý Hiên? “Tốt lắm, mọi người nên ăn thì ăn nên uống thì uống, đêm nay tôi bao tất.” Tưởng thiếu vừa cũng mọi người nói chuyện, vừa nghĩ kéo Hạ Đan lại đây. Hạ Đan hất tay hắn ra, Tưởng thiếu bị lờ đi như vậy, sắc mặt có chút không tốt đứng lên. Mà Hạ Đan ở bên kia lại kéo tay Lý Hiên, làm nũng nói “Học trưởng, em không thích nơi này…” Thân mình ấm áp mềm mại kia chắc sắp dán hẳn lên người Lý Hiên rồi, Tưởng thiếu nheo mắt lại, thằng nhóc Lý Hiên này dính cái vận cứt chó gì vậy, Hạ Đan thế nhưng lại coi trọng hắn?! Xem cái dạng này, chẳng lẽ Hạ Đan còn là theo đuổi không thành? Nếu bình thường Hạ Đan dán sát vào như vậy, Lý Hiên đã sớm tránh đi, đêm này anh tựa hồ đặc biệt có kiên nhẫn, thế nhưng quay đầu, cười với Hạ Đan, “Được.” Sau đó nói mấy câu với Tả Mục, không đợi Tả Mục trả lời, hai người liền đi ra ngoài. Lúc gần đi Hạ Đan còn hung hăng trừng mắt liếc Tưởng thiếu một cái. Người trong phòng riêng đều có chút giật mình, còn chưa từng thấy ai quá không cho Tưởng thiếu mặt mũi như vậy, thằng nhóc kia có bối cảnh gì a, còn có mỹ nhân kia thật là em họ của Tưởng thiếu sao? Nhất thời cả phòng có chút im lặng. Cái đ** gì vậy, Tưởng thiếu đầy một bụng hỏa. Không thể tin được! Tưởng thiếu đứng phắt dậy, kéo cửa phòng đi ra ngoài, “Các vị, tôi có chút việc riêng cần xử lý.” Nghe từ sau lưng truyền đến tiếng đóng cửa trầm trọng, khóe miệng Lý Hiên chậm rãi gợi lên. Đến đây nào, để tôi xem các người thật ra là muốn xướng khúc hay là chó cắn chó đây. Lý Hiên cố ý mang theo Hạ Đan vào một gian phòng nghỉ, sô pha thoải mái, vị trí kín đáo, chính là nơi thích hợp để bàn chuyện. “Lý Hiên! Tao còn tưởng mày có bản lĩnh thế nào, không nghĩ tới mới có tý tuổi đã biết làm tiểu bạch kiểm*.” Tưởng thiếu đứng ở cửa từ trên cao nhìn xuống, trong mắt tràn đầy hèn mọn cùng khinh thường. * những cậu trai trắng trẻo hoặc đơn giản là trai bao vì từ này thường mang nghĩa châm chọc “Tưởng Thế Lỗi! Anh nói ai là tiểu bạch kiểm hả!” Hạ Đan nhảy dựng lên, túi Chanel trong tay ném thẳng về phía mặt Tưởng Thế Lỗi, “Ngao” một tiếng, Tưởng thiếu che quai hàm, mắt trừng lớn, “Hạ Đan em…” “Tôi làm sao chứ? Người khác sợ anh nhưng tôi không sợ anh.” Hạ Đan lúc này giống như là phượng hoàng phun ra lửa. Ngay cả Lý Hiên đều bị hành động đột nhiên của Hạ Đan làm cho hoảng sợ, đây vẫn là lần đầu tiên anh nhìn thấy một mặt hung hăng vênh váo như vậy của Hạ Đan, tuy rằng anh sớm biết Hạ Đan là một người không thể dây vào. “Được rồi được rồi, anh không nói với em nữa.” Tưởng thiếu cười cười xoa xoa dấu đỏ trên mặt, chuyển hướng Lý Hiên, “Đây là chuyện của anh với nó, em đừng chen vào.” Ngữ khí chống lại Hạ Đan của Tưởng thiếu cũng không dám quá mức kiêu ngạo. “Được rồi.” Hạ Đan đang muốn nói gì đó, Lý Hiên đưa tay chặn cô ta lại. “Tôi hỏi anh, có phải anh là người đánh thuốc mê tôi khi ở khách sạn Đông Lâm không?” Chương 36. Cảm giác nguy cơ của anh hai Lý Quân vẫn luôn lắc lư ở sân thể dục đến tận mười một giờ, đến giờ đóng cổng mới trở về. Ân Du đã trở lại như thường, Lý Quân cũng giả bộ như hổng có chuyện gì xảy ra. Bất quá khi nằm trên giường lòng vẫn sợ hãi, nằm cách xa xa dựa vào gần bên phía cửa sổ, nằm ngược đầu với Ân Du. Cậu nằm ở trên giường, lại lo lắng nhìn thoáng qua bên phía Ân Du, thầm nghĩ có lẽ mình hẳn là nên đi mua một cái màn hoặc mành gì đấy về. Cậu vẫn nhớ rõ một màn lúc tối nay kia, Ân Du… Thế nhưng vừa xem loại phim kia vừa tự an ủi. Ách, kỳ thật ngay từ đầu khi nhận lời Ân Du, cậu còn vụng trộm tìm hiểu về việc hai người đàn ông ở bên nhau. Khi đó còn có chút lo lắng đề phòng, nhưng khi ở cùng Ân Du lại tự nhiên tùy ý nên làm cho Lý Quân thả lỏng. Cậu quên mất, đàn ông nghẹn lâu cũng cần phát tiết. Lý Quân không khỏi rùng mình một cái, cậu đột nhiên nghĩ đến, mình thế nhưng là bạn trai của Ân Du. Ẩn ẩn có chút cảm giác khủng hoảng, Lý Quân ở trên giường lăn qua lộn lại, đêm mơ thấy ác mộng đại quái thú đuổi theo mình. Sáng ngày hôm sau liền đeo lên đôi mắt thâm đen, bị Tô Gia Minh trêu đùa một trận. Có lẽ do trong lòng bất an, hai ngày nay Lý Quân vẫn luôn trốn tránh Ân Du. Ăn cơm đi học đều nhất định phái lôi kéo theo Tô Gia Minh cùng Giang Miêu Miêu thì mới yên tâm. Thấy ánh mắt của Lý Quân khi nhìn mình như nhìn thấy mãnh thú hồng thủy, trong lòng Ân Du thấy rất buồn cười, lại có chút bất đắc dĩ. Vì cái gì hắn lại cố tình thích phải Lý Quân trong sáng như một tờ giấy trắng a. Bất quá ngày đó mình thật đúng là… Thế nhưng lại ở dưới ngay mí mắt của cậu nhóc này mà lên đỉnh. Cậu nhóc này nhất định là sợ hãi không nhẹ đi. Bất quá, nếu như để cậu ấy biết chính mình mỗi đêm đều ở trong mộng hung hăng chiếm hữu cậu ấy, sẽ là biểu tình như thế nào đây. Nói không chừng sẽ chạy trối chết đi. Trốn sao? Thật vất vả mới có một chút tiến bộ mang tính thực chất, hắn như thế nào có thể để Tiểu Quân thoát khỏi mình chứ?! “Tiểu Quân.” Rốt cục, Ân Du ở trên đường mà Lý Quân chắc chắn phải đi qua khi về phòng ngủ chặn cậu lại. Lý Quân hoảng sợ, nói chuyện cũng lắp bắp, “Ân… Ân Du…” Mười ngón tay bất an nắm chặt, Lý Quân cúi đầu, cậu hiện tại thừa nhận, anh hai nói đúng, yêu đương đối với mình mà nói là hơi sớm, cậu căn bản không biết yêu đương là cái gì, càng miễn bàn đến chuyện hai người đều là nam, tình huống so với chính mình tưởng tượng thì phức tạp hơn nhiều lắm. “Thực xin lỗi…” Lý Quân như là hạ quyết định rất lớn, lại giống như con thú non không biết phải làm sao, đáng thương hề hề đứng ở nơi đó. Trong lòng Ân Du cứng lại, có chút không thể tin được mà nhìn cậu nhóc trước mặt. Sau đó hắn đẩy kính mắt, sâu trong đôi mắt sau mắt kính ẩn ẩn mang theo ý cười. “Đứa ngốc.” Kéo cậu nhóc vào trong ngực, thanh âm Ân Du ôn nhu giống như muốn chảy nước đến nơi. Ngửi mùi hương dầu gội đầu nhàn nhạt trên tóc của cậu, Ân Du thở ra một hơi thật sâu, “Tiểu Quân, thực sợ cậu vĩnh viễn sẽ không cần tớ nữa.” Ân? Lý Quân khó hiểu ngẩng đầu lên. Trong mắt tràn đầy nghi hoặc. “Ha ha.” Ân Du bỗng nhiên nhẹ nhàng cười rộ lên. “Bất quá cũng không thể đơn giản như vậy liền quên đi, tớ muốn ăn lót dạ cũng không quá phận đi.” Lý Quân mở to hai mắt nhìn Ân Du, sửng sốt hai giây lại gật gật đầu. Tựa hồ cảm thấy đã hết nguy hiểm, thần sắc Lý Quân buông lỏng, lộ ra hàm rằng chỉnh tề của mình, có chút ngốc, nhưng trong lòng người xem lại thấy ngứa. Ân Du nâng cằm Lý Quân lên, nhẹ nhàng ngậm lấy hai phiến môi ướt át kia, trằn trọc lưu luyến, nhiều lần lặp lại, vừa lòng phát hiện trên mặt cậu nhóc hiện lên hai mạt đỏ ửng. Vững vàng nâng cậu nhóc lên trên một chút, thừa dịp cậu giật mình ngốc lăng, đầu lưỡi tiến quân thần tốc, một lần nhấm nháp hết cả những nơi lần trước chưa thăm dò đến, Ân Du bắt đầu cảm thấy nụ hôn này dần mất khống chế. Lý Quân giật mình sửng sốt một chút, sau đó liền cảm thấy một cỗ hơi thở nam tính nồng cháy bao phủ cậu, người đàn ông này ôm cậu rất chặt, Lý Quân thậm chí có thể cảm nhận được sự cường tráng cùng sức mạnh được che dấu dưới quần áo mỏng manh của hắn. Cho tới bây giờ vẫn không nghĩ tới, nhã nhặn nho nhã như Ân Du nhưng lại cũng có tính xâm lược làm cho người ta kinh hãi như thế, trong nháy mắt kia Lý Quân theo bản năng cảm thấy nguy hiểm. Nhưng là khi phản ứng lại được, cái hôn như phô thiên cái địa kia đã làm cho suy nghĩ của cậu trống rỗng, chỉ theo bản năng nắm lấy cổ áo hắn, cố gắng từ trong nụ hôn thế tới hung mãnh này tìm được một chút không gian để hô hấp. Cũng không biết hôn bao lâu, Ân Du rốt cục buông Lý Quân ra. Giờ phút này hô hấp của Ân Du cũng có chút dồn dập, nhưng khi nhìn thấy cậu nhóc đang từng ngụm từng ngụm thở, sắc mặt trướng đỏ bừng, đôi mắt nguyên bản vẫn luôn trong trẻo bây giờ nhiễm ba phần mê ly, tâm tình không khỏi tốt lên. Xem ra, còn phải luyện tập nhiền hơn a. Ân Du vừa nghĩ vừa thỏa mãn ôm lấy Lý Quân theo con đường nhỏ trở về ký túc xá. Ở phía sau hai người, phanh’ một tiếng, một cây đại thụ bị chấn rung làm lá rụng đầy đất. Một thân ảnh cao lớn màu đen hướng về phía thân cây cứng rắn kia đấm một quyền, người này hai mắt đỏ ngầu, trong con ngươi kia là ghen tuông tận trời cùng tức giận làm cho người ta kinh hãi. “Thế nào, hiện tại tin rồi đi.” Nhan Nhan ở một bên cười lạnh nhìn Lý Hiên, trên mặt lộ vẻ trào phúng, “Trong nhà chưa tỏ, ngoài ngỏ đã tường, cũng chỉ có mình anh vẫn còn cho là mình nắm giữ hết thảy.” Buổi chiều hôm nay khi Lý Quân đến tìm cô, Nhan Nhan liền đoán được. Biểu hiện của Lý Quân, rõ ràng là cũng đặt Ân Du ở trong lòng. Tuy rằng không biết Lý Quân đối với tâm ý của chính mình hiểu nhiều hay ít, nhưng cô biết rõ, lấy sự đơn thuần của Lý Quân, một khi động tâm, suy nghĩ rõ ràng, muốn kéo trở lại là rất khó. Lý Hiên lại chưa hết giận đấm thêm mấy phát nữa, thẳng đến khi nắm tay chảy máu. Nhan Nhan đứng ở một bên, chỉ nhìn xa xa. Bình tĩnh một lát, Lý Hiên chậm rãi lấy di động ra, bấm một dãy số, sau một lát nói “Hạ Đan…” Đã đến lúc làm rõ rồi. Hạ Đan à, thật là hảo tâm kế a. Nghe Lý Hiên nói chuyện điện thoại, Nhan Nhan ngược lại có chút lo lắng, “Lý Hiên, anh nghĩ kỹ rồi sao?” Không cam lòng nhìn về phía ký túc xá quen thuộc kia, Lý Hiên cất di động đi, xoải bước theo một đường nhỏ khác đi mất. Nhan Nhan sửng sốt một chút, cũng đi theo. Hai người ai cũng không chú ý tới, cách vài bước chỗ đại thụ họ vừa đứng, có một thân ảnh nhỏ gày, cũng chính mắt nhìn thấy một màn vừa rồi Ân Du cùng Lý Quân hôn moi, giờ phút này lăng lăng nhìn phương hướng Lý Hiên cùng Nhan Nhan bỏ đi, trong mắt hiện lên một chút suy nghĩ sâu xa… Chương 35. Người đàn ông đói khát Tuy rằng Lý Hiên đã từng nói qua bất kể khi nào thì đều có thể đi tìm anh, nhưng Lý Quân vẫn không muốn đi quấy rầy anh hai. Sinh hoạt của cậu hiện tại rất đơn giản, cơ hồ chỉ là một đường ba điểm phòng ngủ phòng học nhà ăn, trừ bỏ những lúc bị Nhan Nhan quấy rầy ra thì thời gian khác đều cùng ra cùng vào với Ân Du. Hai người khác trong phòng 503 tựa hồ có ý tránh, trừ phi đi học ngồi cùng một chỗ ra thì đều rất thức thời không đi làm bóng đèn. Đương nhiên Lý Quân không chú ý đến những chi tiết đó, bởi vì bỏ rất nhiều thời gian vào học tập, Lý Quân phát hiện rất nhanh liền có thể học xong hết chương trình năm nhất. Sách báo tư liệu do thầy cô dạy các môn chuyên ngành đề cử cũng sớm nghiên cứu đọc xong hết rồi. Nhưng cậu vẫn cảm thấy thời gian đầy đủ, thậm chí nhiều lúc còn cảm thấy dư thừa nhàm chán. Quả thật, trong cả trường người không vội vàng tham gia các câu lạc bộ, không vội kiêm chức, cũng không chơi game như cậu thật đúng là hiếm thấy. Ngay cả tinh lực mà người khác dùng để đi cua gái, cậu cũng có thể tiết kiệm. Ở bên Ân Du, Lý Quân cũng không biết là sinh hoạt đã có biến hóa rất lớn. Cậu đối với chuyện yêu đương không biết gì cả, mà Ân Du cũng không biết là khờ thật hay giả ngốc, sớm như vậy liền mang Lý Quân vào hình thức lão phu lão thê’, hai người học xong liền ăn cơm, cơm nước xong liền đi dạo, đi dạo xong thì đến phòng tự học, tự học xong thì về phòng ngủ. Read More » Chương 34. Anh hai mê hoặc Trong lòng Lý Quân lúc này rất vui vẻ, hôm nay anh hai đối với cậu hình như đặc biệt dung túng a. Chỉ là không biết gần đây anh hai đang bận cái gì, ngay cả thời gian gọi điện thoại đều không có. Kỳ thật đáp án rất rõ ràng đi, anh hai nhất định là bồi Hạ Đan học tỷ. Đây vẫn là lần đầu tiên, có người chen vào giữa cậu cùng anh hai, tuy rằng trong lòng Lý Quân vẫn hơi chua xót, nhưng là không nói ra, cậu cũng không muốn bị anh hai biết, chính lại có tính ỷ lại anh hai nhiều như vậy. Nói vậy, anh hai nhất định sẽ thấy khó xử đi. “Quân Quân, suy nghĩ cái gì vậy.” Phát hiện nhóc con thất thần, Lý Hiên nhất thời có chút hơn giận, bình thường Quân Quân sẽ không vào thời điểm cùng mình mà nghĩ việc khác. Cũng khó trách, trong lòng Lý Quân trước kia cũng chỉ có anh hai cũng mỹ thực. Anh hai ở bên người, quyền lựa chọn mỹ thực liền ở trong tay Lý Hiên, trong tâm Lý Hiên tự nhiên chỉ còn Lý Hiên. Kỳ thật hiện tại ở trong lòng Lý Quân cũng chỉ có anh hai, nhưng Lý Hiên không có cách nào cảm giác được. “Không nghĩ cái gì,” Lý Quân giật mình chớp mắt một cái, cười nói, “Anh hai gần đây… Mỗi ngày đều về trường sao.” “Ân?” Câu hỏi này có chút vô lý a, Lý Hiên bật cười, “Đương nhiên phải về trường rồi.” Lý Quân không nói tiếp nữa, chỉ là cúi đầu, kinh ngạc nhìn đường dưới chân. Lý Hiên đi vài bước, đột nhiên dừng lại, ánh mắt có chút kinh dị nhìn về phía Lý Quân. Nhóc con vẫn như cũ ngoan ngoãn đi bên cạnh, chỉ là bàn tay trong túi áo bất an nắm chặt. “Quân Quân.” Trong lòng Lý Hiên căng thẳng, không khỏi rút tay ra đặt lên mái tóc mềm mại của Lý Quân. “Đừng nghĩ linh tinh. Mặc kệ xảy ra chuyện gì, em phải tin tưởng anh hai.” Trong mắt Lý Hiên trần đầy ôn nhu cùng sủng nịch, thanh âm trầm thấp mà kiên định, “Ở trong lòng anh hai, Quân Quân vĩnh viễn luôn ở vị trí thứ nhất, không gì có thể sánh được với Quân Quân đáng yêu của anh.” “Anh hai…” Chống lại tầm mắt chuyên chú của anh hai, Lý Quân giống như bị hai tròng mắt như hồ sau kia mê hoặc, chỉ si ngốc nhìn, ngay cả nói cũng không biết tiếp lời như thế nào. Bộ dáng ngốc lăng của Lý Quân làm cho Lý Hiên trong lòng vừa động, lúc cúi người xuống, nhắm ngay hai phiến môi kia hôn lên. Cảm nhận được mùi hương quen thuộc nghênh diện mà tới, Lý Quân kìm lòng không đậu nhắm mắt lại, lông mi thật dài còn run nhè nhẹ. Thời gian yên lặng mười giây, Lý Hiên nhưng là không có hôn xuống, Lý Quân nghi hoặc mơ to mắt, chỉ nhìn thấy anh hai đưa tay che miệng, phốc xuy’ một tiếng, “Ha ha, Tiểu Quân Quân của anh đang nghĩ muốn anh làm gì?” “A?” Lý Quân sửng sốt, sau đó Lý Hiên vừa lòng nhìn thấy Quân Quân nhà anh quay đầu đi, màu hồng trên gương mặt lấy tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy bắt đầu nhuộm ra, ngay cả bên tai cũng đều hồng hồng, rất là đáng yêu. Trong lòng Lý Quân đập bịch bịch, sao lại thế này a, hôm nay như thế nào lại luôn làm ra hành động khác thường. Vụng trộm liếc mắt nhìn anh hai, trong mắt Lý Hiên tràn đầy ý cười, khóe miệng gợn lên, hiển nhiên tâm tình rất tốt. Đem mọi chuyện trước đó hồi tưởng một lần, Lý Quân không khỏi buồn bực, anh hai quá giả dối, thế nhưng sử dụng mỹ nam kế? Quả thật, so với một nam sinh bình thường, Lý Hiên đã sớm tiến vào công ty thực tập thì hơn một phần ổn trọng, thiếu đi một phần non nớt. Anh hai giờ phút này, thân ảnh cao ngất đứng trong gió lạnh, nguy nga cao lớn, toàn thân đều mang theo ý vị của nam nhân thành thục, mà bị anh hai thâm tình nhìn chăm chú như vậy, Lý Quân có không rành nhân sự thế nào cũng không thể không bị mê hoặc. Cậu nào đâu biết rằng, loại khác thường này của mình ít nhất có một nữa là do cậu. Đáng tiếc, hiện tại Lý Quân không thể nghĩ được đến điểm đó. Lý Hiên đương nhiên cũng hiểu được điều đó, nhưng giờ phút này anh lại rất thỏa mãn, bất tri bất giác, Quân Quân nhà anh đã động tâm với anh rồi đi. Đáng tiếc nhóc con vẫn còn ngây ngốc, không biết tại sao mình lại khác thường. Bất quá biểu hiện đáng yêu này quan trọng hơn a. Lý Hiên cam giác trong lòng mình đều đong đầy hạnh phúc, hóa ra vui vẻ là như vậy sao. Phần phong phú này làm cho người ta cảm giác run sợ, cũng chỉ có Quân Quân nhà anh có thể mang đến cho anh. Chỉ sợ, đời này chính mình đều không thể không có Quân Quân. Anh không thể tưởng tượng được, có một ngày, Quân Quân không ở bên người anh, sinh hoạt của anh sẽ biến thành như thế nào. Tuyệt đối không cho phép!!! Chuyện như vậy nghĩ cũng đừng nghĩ!!! May mắn, ông trời để cho mình gặp được Quân Quân, từ thuở thơ ấu của cậu đến giờ, chính mình vẫn là người quan trọng nhất trong sinh mệnh của Quân Quân. Dừng ở trước mặt nhóc con còn đang không được tự nhiên, Lý Hiên nở nụ cười, đi qua xoa nắn mặt nhóc con nói “Quân Quân, còn đang tức giận sao? Ha ha, đi, anh hai mang em đến một nơi rất hay.” Cái gọi là hay trong miệng anh hai, chẳng lẽ là tiệm bánh ngọt Jamella này sao? Lý Quân có dự cảm không tốt, anh hai, em thật sự không thể ăn thêm nữa. Nhìn Lý Hiên rất có kiên nhẫn đem bánh ngọt socola trước mắt chia làm nhiều miếng nhỏ, Lý Quân cảm thấy tuyệt vọng. Lý Hiên, buổi chiều anh đút cho em trai anh bao nhiêu thịt anh có biết không? “Anh hai, hiện tại vừa mới cơm nước xong không bao lâu…” Lý Quân thật cẩn thận tìm từ, khó có được hôm nay anh hai đối tốt với cậu như vậy, chỉ trách dạ dày của mình quá nhỏ. “Ân.” Lý Hiên còn đang tiếp tục động tác trong tay, nghe vậy cũng chỉ ừ một tiếng. Sức chiến đấu của nhóc con anh là người rõ nhất. Một cái bánh ngọt này cũng không là gì. “Nào, mở miệng.” Lý Hiên xúc một miếng nhỏ đưa đến bên miệng Lý Quân. Một cậu bé ăn đến miệng đầy bơ bàn bên cạnh nhất thời giật mình nhìn qua. Lý Quân nhất thời có chút ngượng ngùng, “Anh hai, để em tự ăn đi.” Mặt Lý Hiên trầm xuống, “Sao thế? Anh hai không được đút cho em, người khác đến đút thì lại được sao.” Trong lòng nảy lên một cái, xong rồi, anh hai tức giận. Lý Quân vội vàng cắn một ngụm, trong lòng nghi hoặc còn có ai đút mình ăn a. Một miếng, hai miếng, ba miếng… Rốt cục, Lý Quân sắp hỏng mất, “Anh hai, em bội thực…” Trề môi, vì cái gì còn hơn một nửa a. Động tác của Lý Hiên cũng không thèm dừng lại, đầy mặt chân thành đút ăn. “Anh hai, không tin anh nhìn xem.” Lý Quân vội vàng vén áo lên, lộ ra cái bụng tròn vo. Cậu bé bên cạnh nhìn thấy tình cảnh như vậy trừng mắt tròn xoe, quên cả ăn bánh ngọt, “Mẹ ơi, anh trai này… có thể là bị bệnh thần kinh hay không a.” Lý Hiên cũng bị động tác ngốc ngốc của nhà mình dọa cho hoảng sợ, vội vàng đem áo của Lý Quân kéo xuống, ôm cậu đi ra ngoài, ngay cả một cái bánh khác được đóng gói trong hộp cũng không thèm lấy theo. Lý Quân cười hì hì cùng anh hai trở về phòng ngủ, nhịn không được ở trong lòng tán thưởng mình nhanh trí. . ╮╯_╰╭ “Quân Quân, về sau đừng ở trước mặt người khác… khụ… như vậy.” Lý Hiên có chút dở khóc dở cười. “Ân, đương nhiên rồi.” Trừ bỏ anh hai, chỉ sợ cũng không còn ai có thể làm mình ăn đến no như vậy. Đi vài bước, Lý Hiên lại dừng một chút, “Nhất là ở trước mặt Ân Du.” Di? Nga. “Được ạ.” Lý Quân cũng không suy nghĩ sâu hơn, hai người rất ăn ý sóng vai bước đi, hai thân ảnh ở dưới ngọn đèn màu cam kéo ra cái bóng thật dài. Lý Hiên lắc đầu, nhóc con nhà mình a, vẫn là giữ chặt bên người thì tốt hơn. Cho dù nhóc con có mơ hồ, cũng có thể dựa vào mình. Chuyện tình của bản thân, cũng nên nhanh chóng xử lý. Là Tưởng thiếu đi? Dám tính kế mình. Trong ánh mắt thâm trầm của Lý Hiên, xẹt qua một chút ngoan lệ. Ca, đừng nhéo mặt! Chương 9 Lạc vào câu lạc bộ Edit Du Du – Beta Tiểu Tử Một ngày đi chơi kỳ lạ của bốn người này rốt cục cũng kết thúc, kỳ thật Lý Quân vẫn là rất vừa lòng, ít nhất anh hai đối với cậu vẫn là sủng nịch trước sau như một, về phần hai nữ sinh khác trong lúc đó gió nổi mây hiện cậu căn bản là không rõ ràng lắm, càng không biết kỳ thật đó như là một cái ngòi nổ! Bởi vì Lý Hiên xin phép ra ngoài đưa em trai đi dạo phố, ngày hôm sau đương nhiên phải trở về cương vị công tác. Tuy rằng rất muốn bồi Quân Quân nhiều hơn, bất quá cơ hội thực tập của mình đến không dễ, huống chi, đứng ở góc độ lâu dài mà nói, này cũng là vì chính mình có thể trở nên càng thêm cường đại. Lý Quân không biết giằng xé trong lòng anh hai, còn lại hai ngày nghỉ, cậu cùng bạn trong ký túc xá dưới sự dẫn dắt của Tô Gia Minh ở thành phố S chơi đùa vui đến quên cả trời đất. Không nghĩ tới cha mẹ của Tô Gia Minh suốt ngày hoạt bát nhảy nhót thế nhưng đều là nhà vật lý học nghiêm cẩn hà khắc, bất quá bây giờ hai người đều đang ở Đức để tham gia hội nghị nghiên cứu khoa học, vì thế bốn người phòng 503 liền chiếm lấy căn nhà lớn hai tầng có chút niên đại. Dưới sự dẫn dắt của Tô Gia Minh, mấy người Lý Quân xem như đều đã đi qua những nơi chơi vui của thành phố S, một đêm cuối cùng, Tô Gia Minh có chút ý do vị tẫn* đề nghị muốn chơi đặc biệt một chút. * chưa thỏa mãn Cái gì gọi là đặc biệt?! Lý Quân có chút nghi hoặc, bất quá cậu cũng hiểu được mỗi ngày chỉ đi dạo chợ đêm, tham quan chút danh lam thắng cảnh gì đó đối với nam sinh mà nói không đủ hấp dẫn, ngữ khí mờ ám của Tô Gia Minh làm cho cậu tò mò. “Như vậy không tốt lắm đi, còn có cả Tiểu Quân mà?” Ân Du luôn luôn suy nghĩ cẩn thận, đưa ra dị nghị đầu tiên. Giang Miêu Miêu bình thường ít nói cũng tán thành gật gật đầu, Tô Gia Minh cũng có chút chần chờ. Lý Quân đã sớm bởi vì ba người khe khẽ nói nhỏ mà bất mãn, vừa nghe được ba người muốn bỏ lại câu ra ngoài chơi, trong lòng không vui, tròng mắt xoay xoay vừa chuyển, lập tức ôm lấy đùi Ân Du ”A Du, mang tớ đi nữa, tớ sẽ rất ngoan.” Thanh âm mềm mại có chút làm nũng, còn có một tiếng “A Du” vô cùng thân thiết kia khiến cho Ân Du mềm lòng, hắn có chút bất đắc dĩ điểm điểm mũi Lý Quân ”Vậy cậu cần phải ngoan ngoãn theo bọn tớ, không được chạy loạn.” Lý Quân hai mắt cong thành vầng trăng, vội vàng gật đầu không ngừng “Tớ cam đoan sẽ ngoan ngoãn.” Tuy nói là như vậy, nhưng vừa đến quán bar, Lý Quân đã bị ánh đèn đủ mọi màu sắc chói mắt cùng nhạc Rock N Roll đinh tai nhức óc làm cho chấn kinh rồi. Đây là nơi nào a, cậu nhìn thấy vô số cơ thể xinh đẹp đang ngâm trong bồn rượu, miệng Lý Quân mở lớn, người nơi này cũng cởi mở quá đi. Cậu tò mò đánh giá bốn phía, hoàn toàn không biết từ lúc đoàn người bọn họ tiến vào, một ánh mắt ở chỗ khuất đã chú ý đến cậu. Tuy rằng được Ân Du thay cho một bộ áo sơmi trắng áo quần âu, gương mặt đầy vẻ trẻ con kia của Lý Quân vẫn không giấu được. Mới tiến vào không đến mấy phút đồng hồ, từng đợt từng đợt nam nam nữ nữ đã dán lên. Bởi vì giúp Lý Quân cản mấy chén rượu không từ chối được, Ân Du cảm giác cứ tiếp tục như vậy thì không ổn, hắn nhìn cậu nhóc ở một bên còn không có tự giác, đanghướng về phía người chung quanh “liếc mắt đưa tình”, không khỏi âm thầm kêu khổ. Chuồng nhanh vẫn là thượng sách. Vốn định cùng Tô Gia Minh nói một câu, không nghĩ tới tiểu tử kia đã bị một mỹ nữ bộ dáng thành thục chuốc cho say mèm, mà tên Giang Miêu Miêu hướng nội ít lời kia giờ phút này đang bị một đám nữ nhân vươn móng vuốt sói sờ cơ bụng cường tráng, nhìn thấy hắn đầy mặt đau khổ dùng ánh mắt cầu cứu, Ân Du thầm nghĩ huynh đệ ngươi bảo trọng. Đang chuẩn bị đi đến hướng cửa, hắn lại phát hiện bàn tay nhỏ bé vẫn luôn gắt gao nắm chặt cánh tay mình giờ lại chuyển sang lay lay, chẳng lẽ tiểu gia hỏa còn luyến tiếc không muốn rời đi? Lý Quân dùng ánh mắt hướng về phía quầy bar bên kia ý bảo, Ân Du theo tầm mắt cậu nhìn qua, giây tiếp theo liền cảm giác được một bóng đen mạnh mẽ lẻn đến trước mặt mình, nam sinh kia ngẩng đầu liền cho Ân Du một quyền, khí lực to lớn làm Ân Du thiếu chút nữa đem rượu trong dạ dày nôn ra. “Ai, A Du, thật là cậu a.” Vẫn như vậy không thay đổi a. “Thẩm Lam?!” Như thế nào lại ở đây? Ân Du không hề nghĩ tới đây cũng có thể gặp được bạn nối khố. Từ ba năm trước Thẩm Lam đã bị hắn cha đưa đi Anh quốc “cải tạo”, hai người chưa từng gặp mặt, hôm nay tình cờ gặp lại, Ân Du luôn luôn trầm ổn cũng có chút kích động. Đương nhiên, do nhất thời kích động hắn liền quên bên người còn có một bạn nhỏ cần phải chiếu cố, chờ hắn phục hồi tinh thần lại, thì mới phát hiện Lý Quân vừa rồi còn ngồi ở bên người mình đã không thấy nữa. Mà giờ phút này Lý Quân đang khẩn trương giúp đỡ một thiếu niên mặc đồng phục của quán bar, vị thiếu niên kia ôm bụng, biểu tình ẩn nhẫn, thống khổ. Lý Quân hiển nhiên còn chưa phản ứng lại được với tình huống đột phát trước mắt “Cậu thế nào rồi, Tào Hạo?” Tào Hạo làm phục vụ ở “Dạ Sắc”, giờ phút này trong lòng lại giống như làm đổ một bình ngũ vị hương, không nghĩ tới ở trong này làm công bị phát hiện nhanh như vậy, lại còn là tên Lý Quân này! Hắn ghét Lý Quân nhất! *Làm đổ một bình ngũ vị hương 打翻了五味瓶 diễn tả cảm giác khó chịu, bất lực, xấu hổ. Nghe được thanh âm lo lắng của đối phương, Tào Hạo ghét ra mặt, đẩy tay cậu ra, chịu đựng đau đớn nhìn nhìn chai rượu vang đỏ mình ôm trong ngực, may quá, không vỡ, bằng không hắn không đền nổi. Tào Hạo từng bước một gian nan đi về phía trên lầu, trên trán hắn phủ kín một tầng mồ hôi mỏng, bệnh đau dạ dày chết tiệt, mà khách hôm nay vô tình lại là Thái tử gia nổi danh thành phố S, chậm một bước hắn cũng không gánh nổi trách nhiệm. Lý Quân có chút nóng nảy, giữ lấy cánh tay Tào Hạo “Cậu muốn đi đâu, tớ thấy sắc mặt cậu không tốt.” Nghĩ đến bí mật của mình đột nhiên bại lộ ở trước mắt người này, trong lòng Tào Hạo có chút khó chịu, hắn lạnh lùng nói “Vị đại thiếu gia này, cậu không thấy được tôi còn đang làm việc sao? Xin cậu buông tay.” Nghe được ngữ khí châm chọc khiêu khích của Tào Hạo, Lý Quân không rõ vì sao hắn lại sinh khí, bất quá cậu vẫn là lo lắng nói “Đừng cậy mạnh, hay là để tớ đi cùng cậu đi.” Nhìn đối phương quay đầu lại đây cùng ánh mắt kinh ngạc, Lý Quân lại bổ sung một câu ”Với bộ dạng này của cậu, chỉ sợ đến chai rượu còn bưng không nổi.” Nói xong, không đợi đối phương trả lời cậu liền đoạt lấy khay rượu Tào Hạo nhất thời không biết nên làm gì, nhưng Lý Quân đã chạy tới phía trước, còn quay đầu lo lắng hỏi ”Còn có thể đi không?” Tào Hạo đành phải biệt nữu* theo cậu, đầu cúi đầu không biết suy nghĩ cái gì. * không tự nhiên Rất nhanh đi đến cửa phòng VIP, Lý Quân có chút tò mò, đến đường đi cũng rắc rối ngoằn ngoèo thế này thì bên trong rốt cuộc là nhân vật nào đây. Nhìn cánh cửa khép hờ, Lý Quân có chút tiếc nuối đanh định đưa khay đưa cho Tào Hạo, ai ngờ, lúc này cửa đột nhiên bật ra, một nam nhân mặt sẹo diện mạo dữ tợn đi ra, nhìn thấy Tào Hạo mặc đồng phục, bên cạnh là Lý Quân, hai mắt hắn trừng lên, cả giận nói “Con mẹ nó! Muốn ngươi đi lấy chai rượu, ngươi đi cọ xát cái P* à, bà bầu sinh con còn nhanh hơn ngươi! Mẹ nó! Còn không mau đi vào!” Lý Quân bị nam nhân mặt sẹo miệng đầy lời thô tục này làm cho hoảng sợ, còn chưa kịp phản ứng lại, thì liền cảm thấy bên hông bị đá một cước, thân thể mất cân bằng ngã về phía cửa, chỉ nghe “bang” một tiếng, cậu thầm nghĩ không tốt, theo bản năng vươn tay đi bắt chai rượu vang đỏ trên khay. Một giây trước khi ngã lăn trên đất, Lý Quân còn nghe được mặt sẹo kia hô một tiếng “Ta kháo!” Nam nam nữ nữ trong phòng VIP đang nóng hừng hực đều bị sự cố bất thình lình dọa, Tào Hạo bị giật mình, làm sao còn lo lắng bụng đau, vội vàng ngồi xổm xuống kiểm tra chai rượu vẫn đang được ôm chặt kia. Đáng tiếc, cái chai nhìn như hoàn hảo vô khuyết, nhưng đáy chai lại bởi vì va chạm mà nứt ra, chất lỏng màu đỏ thẫm chảy ra, làm ướt áo sơmi trắng của Lý Quân. Lý Quân trong mơ mơ màng màng chỉ cảm thấy mình đã gặp đại họa, giãy dụa đứng lên, lại nhìn thấy Tào Hạo hoang mang lúng túng kéo cậu lại, ấn đầu cậu xuống ”Thực xin lỗi thực xin lỗi! Tưởng thiếu, Tiểu Quân mới tới, không hiểu quy củ! Tôi… Tôi lập tức đi đổi một chai mới cho ngài.” Cảm giác được thân thể Tào Hạo liên tục run nhè nhẹ, Lý Quân không khỏi có chút khẩn trương, Tưởng thiếu này là ai, như thế nào Tào Hạo lại sợ thành cái dạng này a. Nhưng mà đầu cậu còn đang bị Tào Hạo ấn, cũng không dám ngẩng đầu nhìn xem Tưởng thiếu là ai. Trong phòng im lặng đến có chút quỷ dị, Lý Quân có thể cảm giác được rất nhiều ánh mắt đều đang nhìn chằm chằm hai người họ, cậu nuốt nuốt nước miếng, Tưởng thiếu này không phải là xã hội đen chứ?! Hết chương 9 Những món thức ăn được chế biến từ cá nheo đều mang giá trị dinh dưỡng cao, chứa nhiều vitamin và khoáng chất tốt cho cơ thể. Nếu hỏi một thực khách nào đó sành ăn về các loài cá thì ắt hẳn cá nheo sẽ nằm trong danh sách liệt kê hàng đầu bởi vị ngon từ thịt của loài cá này đều khiến người ta ăn một lần là nhớ mãi. Chúng thuộc giới nào? Cá bộ và họ ra sao? Bài viết ngày hôm nay chúng ta sẽ cùng nhau tìm hiểu về những điều thú vị này bên cạnh các món ăn được chế biến từ cá nheo vô cùng ấn tượng và đầy quyến rũ. Cảnh báo 9 Điều quan trọng bạn nên biết Cá Diêu Hồng Cá Cơm mua ở đâu? Giá bao nhiêu tiền 1KG? Làm món gì NGON? Cá La Hán bị đen người GIÁ BAO NHIÊU? Ăn gì? Mệnh nào hợp nuôi Nội dung bài viết1. Giới thiệu chung về họ cá nheoCá nheo châu ÂuCá nheo Mỹ2. Cá nheo bán ở đâu? Giá bao nhiêu?3. Cá nheo làm món gì?Cá nheo om chuối đậuCá nheo om mẻCá nheo nấu măng chuaCá nheo kho gừng 1. Giới thiệu chung về họ cá nheo Họ cá nheo có danh pháp khoa học là Siluridae, là giống cá da trơn thuộc bộ Siluriformes. Nếu xét về độ chính xác thực tế thì hiện nay họ cá nheo chứa 12 chi. Bao gồm khoảng 100 loài cá khác nhau sinh sống chủ yếu ở khu vực miền Đông châu Âu và hầu như toàn bộ châu Á trừ Siberi và bán đảo Ả Rập chiếm giữ số lượng ít. Đa số cac dòng thuộc họ cá nheo hầu hết đều có da trơn, không vảy, đầu hẹp, miệng rộng. Ở lưng, vây cá kích thước nhỏ, phía hậu môn vây cá kích thước dài hơn. Chiều dài trung bình của cá nheo thường dao động từ 8cm đến 3m. Cá nheo châu Âu Cá nheo châu Âu Silurus glanis sinh sống ở các khu vực Trung châu Âu. Chúng được người châu Âu xem như giống cá thể thao, môi trường sống là nước ngọt và tuổi thọ có thể lên đến trên 50 năm. Cá nheo châu Âu không sống ở những khu vực hồ nhỏ, chủ yếu những hồ có diện tích rộng, sâu, nước lạnh mới là nơi cư trú của chúng. Sở thích của cá nheo châu Âu là ẩn nấp dưới những phiến đá, tán cây hoặc bất cứ vật gì khác có thể ẩn nấp. Chính vì thế khu vực càng râm mát thì cá nhèo càng ưa thích và kéo đến sinh sống. Người ta thường giữ chúng lại trong hồ phục vụ cho mục đích thể thao. Thức ăn của cá nheo châu Âu chủ yếu là các loài côn trùng, động vật giáp xác, và cá nhỏ. Những cá thể lớn hơn như ếch, nhái, vịt, chuột… cũng được ghi nhận, thậm chí bao gồm cả thịt đồng loại. Cá nheo Mỹ Cá nheo Mỹ là một loài cá thuộc chi Ictalurus. Tại Hoa kỳ, quá trình săn bắt cá nheo Mỹ diễn ra với số lượng lớn, khoảng 8 triệu người mỗi năm. Chính nhu cầu này nên quy trình nuôi trồng cá nheo tại đây cũng được nhân trên diện rộng. Sự phổ biến này cũng đóng góp không hề nhỏ vào quá trình tăng trưởng của vấn đề thủy sản ở Hoa Kỳ. Cá nheo Mỹ sinh sống chủ yếu ở hạ Canada và miền đông và miền bắc Hoa Kỳ. Tại các con sông nhỏ và những khu vực hồ tự nhiên thì số lượng sống của loài cá này chiếm tỉ lệ cao hơn là những vùng biển. Thông thường, cá nheo Mỹ đẻ trứng ở các khe, hốc đá, mảnh vỡ, vết nứt… nhằm tránh trường hơp bị nước cuốn đi. Cá nheo Mỹ là loài ăn tạp. 2. Cá nheo bán ở đâu? Giá bao nhiêu? Là dóng cá có chiều dài cơ thể tương đối to và thường sinh sống ở các vùng nước ngọt nên cá nheo không dễ để đánh bắt. Tuy nhiên, chất lượng thịt từ cá nheo đem tới cho những món ăn đều vô cùng khó cưỡng bởi chúng khá mềm, không bị dai, cứng kèm vị ngọt và béo hòa quyện. Giá bán cá nheo tươi hiện nay tại thành phố Hồ Chí Minh là 320 nghìn đồng/ 1 kg. Trên những trang bán hàng trực tuyến luôn có dịch vụ giao cá nheo tươi tại nhà. Nếu như bạn không biết đi đâu để tìm mua loại thực phẩm này thì chúng cũng là một giải pháp hữu hiệu. 3. Cá nheo làm món gì? Theo các chuyên gia dinh dưỡng thì cá nheo có tác dụng đặc biệt trong việc phòng chống một số bệnh lý liên quan tới tim mạch như Nhồi máu cơ tim, xơ vữa động mạch. Trong thịt cá nheo có chứa hàm rất nhiều các vitamin và khoáng chất rất có lợi cho sức khỏe. Đặc biệt là các acid amin và omega 3… Chính vì vậy nên cá nheo đã được những người đầu bếp tìm tòi, kết hợp và chế biến thành nhiều món ăn ngon như Cá nheo om chuối đậu Trước tiên để thực hiện món ăn này bạn cần chuẩn bị những nguyên liệu như sau Cá nheo khoảng 600 gram, chuối xanh 2 quả, đậu phụ 2 miếng, hành là, rau tía tô, rau thì là, mỗi loại 1 ít, hành tím, tỏi, 1 nhánh nghệ, 1 nhánh riềng, mắm tôm, cơm mẻ, mỗi thứ một ít, gia vị các loại mỗi thứ một ít. Bước 1 bạn làm sạch thịt cá, cạo nhớt cho sạch và đem rửa thật kĩ dưới vòi nước. + Nên rửa cá với nước muối hoặc giấm, đây là một trong những mẹo vặt có thể giảm được mùi tanh của chúng một cách hữu hiệu. + Cắt cá thành những khoanh tròn vừa ăn tùy ý. + Các phần phụ gia khác như chuối, đậu phụ, hành lá… cũng mang rửa sạch rồi để vào rổ cho ráo nước. Bước 2 là phần chuẩn bị những phụ liệu. + Nghệ và riềng bạn mang cạo bỏ lớp vỏ rồi giã nát ra. + Hành tím bóc vỏ, băm cho thật nhuyễn. + Tiếp đến thì trộn hành tím đã băm nhuyễn cùng củ riềng nghệ với ½ chén cơm mẻ và 1 muỗng cà phê mắm tôm và lọc lấy nước cốt. + Đem hỗn hợp này mang ướp đều với cá ở bước 1, lưu ý phải đảo thật kĩ để các gia vị thấm đều hết vào cá. + Ngoài ra thêm vào nửa muỗng cà phê tiêu kèm hành lá băm nhỏ để tăng thêm hương vị cho đậm đà. Bước 3 chính là phần xử lí đậu phụ. + Bạn chỉ cần cắt chúng thành từng khối vuông nhỏ vừa ăn rồi mang lên đảo chiên đến khi chín vàng là được. Giai đoạn này nên để lửa nhỏ để tránh tình trạng cháy khét. Bước 4 Phần chuối xanh non ở bạn bỏ hết vỏ xanh bên ngoài, chẻ làm tư. + Để chuối không bị thâm đen khi loại bỏ hết vỏ bạn mang ngâm chúng trong nước muối hoặc nước giấm sẽ giữ được màu trắng tươi nguyên bản, bắt mắt. Bước 5 là một trong những công đoạn cực kì quan trọng. + Bạn cho dầu vào chảo rồi thêm một ít tỏi phi cho vàng để tạo mùi thơm. + Khi tỏi vàng lập tức nhanh tay để phần cá đã ướp vào chảo, tiếp đến là chuối. + Đừng quên đảo sơ qua để các gia vị thấm đều. + Thêm một ít nước lạnh vừa ngập cá trong chảo để chúng có thể chín. Bước cuối cùng, khi chảo cá bắt đầu sôi khoảng 10 phút thì cũng là lúc món ăn của chúng ta cũng đã hoàn thành. Nếu bạn là người khéo tay có thể cắt tỉa thêm một ít rau củ như cà rốt, hành lá… để thực hiện khâu trang trí trước khi vớt món ăn ra đĩa và bắt đầu thưởng thức. Vị ngọt bùi của cá nheo hòa quyện với vị chan chát của chuối, béo ngậy của đậu phụ và nước om vàng ươm, đặc quánh làm món ăn thêm hấp dẫn. Các món ăn ngon từ cá nheo được ăn nóng kèm với cơm trắng hoặc bún đều rất ngon. Cá nheo om mẻ Nguyên liệu của món cá nhoe om riềng mẻ gồm có Cá nheo khoảng, 1 bát con cơm mẻ, củ riềng, 1 củ nghệ , hành củ tươi, rau răm, và gia vị Đầu tiên bạn làm sạch cá nheo, cạo bỏ hết nhớt và vứt đi những bộ phận không dùng được rồi mang rửa thật sạch dưới vòi nước. Kế tiếp cắt cá thành từng khoanh nhỏ sao cho vừa ăn rồi mang ướp với muối. Phần cơm mẻ phải nghiền thật kĩ, đem lọc một lớp vải để lấy phần nước mịn. Riềng và nghệ thì mang cạo sạch hết lớp lớp vỏ bên ngoài giã nhuyễn vắt lấy nước thành 2 phần riêng lẻ. Bước quan trọng nhất trong công đoạn chế biến này chính là khâu nấu chín. Bạn bắt chảo lên bếp dưới lửa liu riu, đợi cho dầu nóng thì đổ tỏi vào phi vàng đến khi chúng có mùi thơm. Tiếp đến cho phần cá nheo đã ướp muối vào ráng đều 2 mặt. Lưu ý lửa không được cao quá sẽ dễ khiến cá bị cháy, chín không đều. Khi cá đã chín thì bỏ hỗn hợp băm nhuyễn ở trên bao gồm hành, tỏi, ớt, muối, riềng vào và trộn đều. Tiếp đó cho nước nghệ, nước mẻ vào đảo đều cho cá ngấm gia vị, thêm ít nước sôi bằng xăm xắp mặt cá. Đậy nắp rồi đun lửa nhỏ đến khi thịt cá chín mềm là được. Để làm đẹp mắt thêm trong khâu trang trí, khi thịt cá chín bạn chỉ cần thêm một ít rau răm cùng hành đã thái nhỏ để lên phần mặt. Ăn nóng món cá nheo om riềng mè cùng cơm nóng sẽ để lại trong lòng bạn những dư âm khó mà quên được. Cá nheo nấu măng chua Một số Nguyên liệu cần chuẩn bị cho món cá nheo nấu măng chua Cá nheo khoảng, măng chua, 1 quả cà chua, 1 thìa mẻ, rau thì là, hành hoa, và một số gia vị cần thiết Cách làm món ăn này vô cùng đơn giản, đầu tiên bạn rửa sạch tất cả các nguyên liệu bao gồm cá, hoa quả… Rau hành chúng ta cắt khúc nhỏ độ dài khoảng 1 cm. Hòa thìa mẻ với một chút nước, sau đó lọc lấy phần nước, bỏ phần cái. Cá nheo cạo bỏ hết nhớt, đem rửa sạch rồi ướp chung với nước mắm và muối để gia vị ngấm vào thịt. Bắt chảo dầu lên bếp, khi dầu sôi cho cà chua vào chưng đến khi chúng nhừ, tiết ra hết vị chua thì bắt đầu lần lượt bỏ măng, nước mẻ, một ít nước cùng gia vị đun sôi trở lại. Khi chảo sôi lập tức cho cá ướp muối lúc nảy vào, đậy nắp, đun liêu riêu khoảng 5 phút là có thể ăn được. Món cá nheo nấu canh chua bạn có thể dùng kèm với nước mắm, muối ớt… Cá nheo kho gừng Nguyên liệu để nấu món cá nheo kho gừng gồm có Cá nheo 1 kg, củ riềng 200 gram, mía 200 gram, gia vị thường ngày dùng. Cá nheo đem về chúng ta bỏ đi phần ruột cá và xương cá, mang rửa sạch dưới vòi nước rồi cắt ra thành từng khúc sao cho thật vừa ăn, đổ ra rổ rồi đợi đến khi chúng ráo nước. Phần củ riềng cạo sạch hết lớp vỏ mang giã nhuyễn. Mía cũng vậy, cũng rửa cho thật là sạch vỏ ở bên ngoài, tước bỏ vỏ. Chặt ra thành nhiều khúc ngắn và các khúc cắt sao cho nhỏ vừa ăn là được rồi nhé các bạn. Nếu có thể bạn hãy tự làm nước màu bằng cách cho dầu vào chảo rồi cho thêm một ít đường, thắng đến khi đường chuyển sang màu vàng đậm là được. Nếu không bạn cũng có thể tìm thấy nước màu được làm sẳn tại những cửa hàng tạp hóa hoặc trong siêu thị được bày bán phong phú. Bạn lót mía và củ riềng dưới đáy nồi và cho thân cá nheo đè lên phía trên. Đồng thời cho thêm nước vào để lửa nhỏ đun trong khoảng 1h đồng hồ là có thể hoàn thành xong món ăn Đừng bỏ qua Cá Betta Lia Thia, Xiêm, Chọi cảnh ĂN gì? Giá Rẻ nhất bao nhiêu? "Vỡ ối rồi, vỡ ối rồi mau mau đi bệnh viện mau mau đi bệnh viện" Khung cảnh bây giờ hỗn loạn hơn bao giờ hết, còn chưa tới ngày dự sinh mà bé bi trong bụng đã làm loạn đòi ra bên ngoài rồi. "Nhanh đi thôi con còn đứng đó làm gì nữa""Gội đầu, con phải gội đầu đẻ xong làm gì có cơ hội được gội đầu chứ" Tôi chết lặng đứng nhìn em hồi lâu, bên dưới thì nước chảy ròng rã mà vẫn còn lo việc gội đầu sao? Em lúc này chắc vẫn chưa đau đớn gì, thấy vẫn còn ung dung tắm rửa, còn không quên đánh một tí son vào đôi môi chúm chím đó một màu cam đất nhẹ. Lạ thật đấy, đây không phải là những thứ mà tôi tưởng tượng trước đó. Khung cảnh mà tôi nghĩ sẽ là một trận túm đầu túm áo, chửi rủa rằng sau này sẽ không bao giờ sinh con cho tôi nữa chứ đâu phải như thế này? Tôi tặc lưỡi vài cái rồi cũng không nghĩ gì nhiều, thực tế chắc chắn sẽ không giống như vậy."ÁAAAAAAAAA VỢ ƠI ĐAU QUÁ ĐAU QUÁ, ĐỪNG NẮM TÓC ANH NHƯ VẬY MÀ, ÁAAAA""Anh đau bằng tôi hả? Có đau bằng tôi không mà than hả?""ANH ĐAU THẬT VỢ ƠI, ĐỪNG UIDAAA ĐAU QUÁ ĐỪNG NHÉO ANH MÀ""Sau này tự đi mà sinh con đi, đừng có đụng vào người tôi nữa, đau quá bố mẹ ơi không đẻ nữa không đẻ nữa" Khác cái con khỉ, chẳng qua là nó chưa đến thôi. Tôi đặc biệt chuẩn bị quần áo tươm tất đầu tóc gọn gàng để đón chào em bé ra đời mà nhìn tôi bây giờ xem..... Thân tàn ma dại, chẳng khác gì một thằng ăn cắp vừa bị người ta đánh cho một trận. "Đau quá, em không chịu nổi nữa bác sĩ ơi" Tôi thấy từng lớp mồ hôi đang phủ đầy trên gương mặt em, màu hồng hào vốn có cũng chuyển sang trắng bệch đôi môi được tô điểm bằng son môi cũng tái đi rõ rệt, tôi lo lắng nhìn bác sĩ thì chỉ nhận được cái lắc đầu. "Nở chưa đủ, mới được hai phân thì không thể sinh. Nếu mẹ đau quá thì bác sĩ sẽ tiêm thuốc giảm đau cho mẹ nhưng làm thế sẽ gây ảnh hưởng đến sức khoẻ của mẹ sau này" Tôi ái ngại nhìn bác sĩ rồi lại nhìn con mèo nhỏ đang đau đớn mà xu lông kia, sức khoẻ em vốn dĩ đã không tốt việc tiêm thuốc cũng không là cách tốt nhất nhưng bây giờ nhìn em đau đớn tôi cũng không đành lòng nhìn vợ như thế. "Vợ ơi, hay bây giờ tiêm thuốc cho em nhé để em đỡ đau còn giữ sức lát sinh nữa nhé" Em có lẽ vì đau mà không còn tỉnh táo nữa, mái đầu tròn gật nhẹ thay cho câu trả lời tôi thương xót nhìn em rồi lại nghĩ vài cái túm đầu túm áo, vài cái nhéo ban nãy thì sao mà đau đớn bằng những cơn đau, những cơn gò ngay lúc này cơ chứ. Thuốc được tiêm vào tuỷ em cũng chỉ nhíu mày một chút rồi lại bình thường, gương mặt đã giãn ra trông thấy tôi gượng cười hôn lên trán em một nụ hôn thật khẽ. "Thuốc có ảnh hưởng đến xương khớp của mẹ sau này, bố lưu ý bồi bổ cho mẹ nhé nhịp thở cũng sẽ bị ảnh hưởng đấy, lưu ý giúp bác nhé" Bác sĩ rời đi, trong phòng bây giờ chỉ còn em và tôi. Em thì đã chìm vào giấc ngủ, chắc là mệt lắm đau đến thế cơ mà. Nghĩ lại vẫn còn thấy buồn cười khi nãy còn vui vẻ tắm rửa tô son, khi trên xe thì cũng cười nói bảo sao chẳng thấy đau đớn gì bây giờ thì đau quá ngất mất rồi. Tôi xoa bụng thầm thì to nhỏ với con, chẳng còn bao lâu nữa là bố con mình gặp nhau rồi con đừng quấy phá mẹ nhiều nhé, lát nữa đến lúc con ra đời gặp bố mẹ ông bà thì cũng phải ra thật nhanh đấy nhé, bố rất mong chờ được gặp con. "Nở đủ rồi, bố mẹ tỉnh ngủ dậy đón em nào" Cô y tá lớn giọng nói, tôi có chút giật mình nhìn sang em thì thấy gương mặt đã nhăn nhúm lại. Luống cuống vội vàng mặc đồ khử trùng sạch sẽ đẩy vợ vào phòng sinh, trong khoảng khắc đó chân tôi dường như không thể đứng vững nữa. Ông bà đang đợi bên ngoài cũng lo lắng mà chạy theo. "Cố lên con nhé, bố mẹ luôn bên con" Bố mẹ em mắt đã phủ một tầng sương mỏng, họ không nói nhưng ánh mắt ấy chất chứa biết bao là nỗi niềm. Sự lo lắng hiện hữu rõ ràng trong đôi mắt, sự sợ hãi qua đôi bàn tay run, bố mẹ em còn thập phần lo sợ hơn tôi gấp trăm lần. Tôi cũng không kịp nói gì chỉ gật đầu cúi chào ông bà rồi đẩy nhanh giường bệnh của em vào trong. "Mẹ nghe nhé, bác đếm một hai ba mẹ hít hơi sâu rồi rặn em ra nha""Một...hai....ba.....""Rặn đi mẹ ơi, lại một lần như vậy nữa nha, cố lên mẹ ơi""Thấy đầu em rồi mẹ cố gắng hít một hơi thật sâu rặn thật mạnh nha mẹ""Một....hai....ba....rặn" Đúng lúc này, đôi tay em đã không còn sức để nắm lấy đôi tay của tôi nữa. Đôi môi đã tái nay đã chuyển sang một màu trắng bệch, mồ hôi thi nhau mà chảy dài trên gương mặt xanh xao kia, tôi xót thương mà không kìm được nước mắt, ở giây phút này đây tôi không biết phải dùng những từ ngữ nào để diễn tả. "Oe...oe oe....oe""Em bé đầy đủ tay chân nha bố mẹ ơi" Cô y tá dứt lời thì đặt bé bi nhỏ lên người em. Con lúc này nhỏ xíu, đỏ hỏn tôi chưa tin được rằng tôi đã làm cha, tôi chưa biết mình sẽ bắt đầu học từ đâu để có thể chăm sóc cho em và nuôi nấng con nên người. "Bố và em bé ra ngoài gặp ông bà nhé! Mẹ còn nhiều việc sẽ ra sau" Tôi hôn thật khẽ lên vầng trán đầy mồ hôi. "Cảm ơn em, bà xã" Xin chào! Tôi tên là Min Yoongi, đã không còn là chàng trai của tuổi ba mươi năm ấy mà tôi đã bước sang ngưỡng ba mươi hai rồi. Giới thiệu lại sở thích của tôi nhé? Tôi là con người yêu thích sự tự do, tôi thích được bay nhảy đi khắp mọi nơi trên thế giới và bây giờ có thêm niềm yêu thích mới là chăm con. Bạn bè đồng trang lức gặp tôi cũng chẳng còn hỏi câu "Định khi nào thì lấy vợ?" Mà thay vào đó là "Ngày thay tả mấy lần?" Đấy! Cuộc sống tôi vẫn như thế, vẫn như trước độ tuổi ba mươi đầy sự bay nhảy chỉ là giờ đây tôi đã có một gia đình nhỏ cho riêng mình."MIN YOONGI ANH NHÌN XEM HẬU QUẢ CỦA ANH NÀY!""Mèo con, hậu quả này anh đã xem qua. Lần này là có chủ đích chứ không phải ngoài ý muốn nữa đâu nhé!" Tôi cười thích thú lấy cái que quen thuộc trên tay em rồi chụp lại tấm hình làm kỉ niệm. "Đồ cún nhà anh!"——-Hoàn chỉnh văn——-Tui cảm ơn cả nhà đã đợi chờ một cái kết🥺thời gian qua có nhiều vấn đề nó nằm ngoài kế hoạch của tui huhu, nhưng một lần nữa tui cảm ơn mọi người và hẹn mọi người ở những tác phẩm típ theoooooYêu cã nhà🫶🏻 Dưới đây là những mẫu câu có chứa từ "nheo mày", trong bộ từ điển Từ điển Tiếng Việt. Chúng ta có thể tham khảo những mẫu câu này để đặt câu trong tình huống cần đặt câu với từ nheo mày, hoặc tham khảo ngữ cảnh sử dụng từ nheo mày trong bộ từ điển Từ điển Tiếng Việt 1. Nó cũng là một đứa mè nheo như mày. 2. Đồ chim nhăn nheo! 3. Đừng có mè nheo thế. 4. Ổng đã bắt đầu nhăn nheo. 5. Cô ta đá lông nheo với tớ! 6. Cậu đá lông nheo với tôi. 7. Những người nhăn nheo; 41. 8. Cô ta không nheo mắt. 9. Nhưng già và nhăn nheo hơn. 10. Cố nheo mắt lại hay gì đó nhé. 11. Nè, Đại tá, đồ em bé mè nheo! 12. Mô phỏng các bề mặt nhăn nheo. 13. Ôi đừng giọng mè nheo chứ. 14. Ba chú mèo con bắt đầu nheo nhéo. 15. Đừng để tôi dùng giọng mè nheo nha. 16. Một trái bí đao nhăn nheo, hả? 17. Cánh hoa có móc; hai thùy hoặc nhăn nheo. 18. Tớ cứ tưởng như là Rita đang mè nheo. 19. Hay mè nheo mỗi khi có chuyện không vui. 20. Anh nheo mắt vào như là đang ngắm súng ấy. 21. Da ông đã nheo lại vì dầm mưa dãi gió. 22. Họ chả hiểu đầu cua tai nheo gì cả. 23. Nó có kiểu môi nhăn nheo, phong cách kỉ nguyên 1940. 24. 1010—Làm thế nào kẻ nheo mắt’ gây ưu sầu? 25. Và trong khoảnh khắc này, con quỷ mè nheo biến mất.

ca đừng nhéo mặt